[Thơ] Hụt hẫng
- dinhquangnovelist
- 27 thg 4, 2024
- 1 phút đọc
Chợt hẫng một hơi trong vô thức
Ngày hôm ấy, ta lại về trắng tay
Anh và em, đồng hành một tháng này
Buốt đôi tay, nhưng tim còn hơi ấm.
Đôi ta nay, chia ly vì không phận
Anh bí bách, yếu đuối, tháo tuột ra
Anh muốn nói hết cho thế gian xa lạ
Ngày hôm nay, anh đã mất những gì
Anh mất em
Vui, buồn?
Ấu trĩ!
Anh ngỡ rằng mình đã chẳng yêu em
Nhưng khi mất, thấy khuyết một mảng hồn
Trời Tết nồm, tay còn ôm chồng sách
Hết năm học, sẽ có cách được yêu...
Anh thích yêu, những vô thường nhỏ bé
Thấy an toàn, xót có người kế bên
Thích làm kẻ kể lể chuyện đêm
Thích sự an ủi, vòng tay người con gái
Thôi, hết rồi, con tim anh đã rọi
Chết một mối tình, sống lại thời thanh xuân!
Yêu em, không phải thú giam cầm
Chỉ là bởi học yêu thật khó
Và bởi những lời yêu đã ngỏ
Anh giữ mình, chờ thi đỗ Đông Kinh.
5/2/2024
Bình luận