[Thơ] Vội yêu
- dinhquangnovelist
- 17 thg 10, 2024
- 1 phút đọc
Gió thích trêu đùa, gió vờn diều
Diều ham tung cánh, diều vội yêu
Tôi như trai tơ, biết chi lắm
Chị! Tôi mê đắm rồi, được chưa?
Tức chết đi được! Trời bí bách
Chị làm tôi bối rối quá đi thôi
Chị cứ đẩy đưa lời đường mật
Tôi sẽ xiêu lòng, chưa đến một tuần trăng.
Phải chi gió cũng yêu diều...
Đêm nay trăng sáng,
trăng cháy trong cơn thổn thức
Con tim non nớt của tôi...
Con tim non nớt lỡ trao ai mất rồi?
Em biết mình chẳng được lâu đâu
Chị chán nhanh thôi, em tin thế nào được?
Quen nhau ba ngày, không họ, không tên
Biết gì về nhau đâu mà đem lòng thương nhớ?
Chị cứ nói chị tệ lắm, đừng yêu
Chị cứ nói chị sợ em chán chị như chán diều
Chán làm sao được, lòng còn đương bối rối
Hay rách giấy giữa đồng, em bỏ trời rời mây?
Lăn lộn chẳng hay lòng chớm hạ
Say nắng ai rồi, ngay giữa mùa mưa rơi?
Cứ tự quẩn quanh, đầu xây xẩm
Lòng chị, lòng em, chẳng một lời...
Em lo chị lắm, chị biết không?
Em sẽ uống cạn cảnh chiều buồn
Em muốn thật gần, thật gần chị
Ghì chặt vòng tay em
đắm mình
trong nỗi nhớ người thương.
Mai này em sẽ xuống thủ đô
Em tìm chị, tìm chị, tìm chị
Thanh xuân này, xin chị đừng bỏ em mà đi
Chờ em một chút thôi, diều mắc cành cây rồi.
23h53', 17/7/2024
Bình luận