top of page
Tìm kiếm

[Thơ] Tro tình

  • dinhquangnovelist
  • 27 thg 4, 2024
  • 1 phút đọc
Chị từng kể em về lời chiêm tinh: "Venus Bạch Dương, em yêu họ rất nhiều. Khi cháy hết, nó sẽ thành tro, phải chờ gió thổi bay đi dần... Tới lúc đấy, em mới không còn gì với chị."

Phá đi phép tắc, phá luật xưa

Phá cái chợ lòng, phá nhà cửa

Người qua kẻ lại nhiễu bàn

Lê chân bước tiếp, cảnh tàn như không.


Gió trời thổi đông, buốt bờ vai

Tay lạnh chấm lưng, ấm cõi lòng

Tự ôm lấy mình, trời giá

Kẻ thời phụ ta, ta há phụ người?


Người tin không

Hay lòng người chẳng khác?

Miệng nói lời thương, dao kề cổ

Lệ đổ cõi lòng, hãy còn vương

Rút lời, rời đi, hận tình trường.


Tràng giang, đại hải, trời mênh mông

Độc cánh diều con, cưỡi gió lồng

Ảnh xưa vướng lại, vứt sông!

Bóng người nay để cá công đáy dòng.


Mặc người! Người bỏ ta đi

Người theo én cũ, tiếc gì diều con

Ngoài hiên sấm chớp hãy còn

Trong phòng, chăn ấm, lòng son chẳng cầm?


Họ vây kín người hỏi han

Chỉ ta than vãn, chắc nàng nào hay?

Tưởng về kẻ si tình này

Lòng căm, quắc mắt, chán ngày, đêm hăng.


25/4/2024

 
 
 

Bài đăng gần đây

Xem tất cả
[Thơ] Sực

Em bước ra hiên với bộn bề Suy tư lo nghĩ chuyện ngổn ngang Tiếng dế ru ru rồi dừng khẽ Theo nhịp máy móc chạy vang vang. Mây trời bảng...

 
 
 
[Thơ] Xoá tên nhau đi (Xoá tên tôi đi)

Thôi thì nếu đã hờn nhau đến thế Chi bằng em cứ mặc xác tôi đi Tôi còn sống và tôi còn tồn tại Trong mắt em – cố mấy cũng thành sai. Ta...

 
 
 
[Thơ] Nháp giải khuây

Em nhớ Chị Và Em mong Chị đừng đáp lại Em Em cần sống, cần đi Em cần quên bóng Chị Nên dù Em sục sôi thương nhớ Cũng phải tự kiềm mình ...

 
 
 

Bình luận


© 2035 by Andy Decker. Powered and secured by Wix
bottom of page